Hãy thử xem nhé:
1. Không kiên định: Bạn không đồng ý cho con ăn kẹo. Con khóc giãy lên. Bạn lại đồng ý đưa kẹo. Và thế là hình thành trong con một thông điệp: Muốn đạt được kết quả cần phải khóc. Và con cũng hiểu rằng, những gì bố mẹ nói không quan trọng vì bố mẹ có thể thay đổi.
2. Những lời đe dọa trống rỗng: Ví dụ: Nếu con làm như thế, mẹ sẽ không cho
con xem ti vi tối nay. Nếu con còn nghịch thế, mẹ sẽ không cho con đi chơi công viên... Và mặc dù con không thực hiện theo mà bạn vẫn cho con xem ti vi, vẫn đưa đi công viên. Con bạn sẽ tiếp tục có hành vi xấu vì chúng không thấy có hậu quả.
3. Đóng vai bào chữa: Con mệt/ Con còn nhỏ/ Con đói bụng/ Con buồn ngủ... Chắc chắn không thể mong trẻ sẽ có trạng thái tốt nhất ở tất cả mọi lúc. Trẻ sẽ hay đói, hay mệt mỏi và cáu kỉnh. Nhưng nếu bạn luôn bao biện cho con thì con bạn cũng sẽ luôn đổ lỗi. Thay vào đó, trẻ cần học trách nhiệm và học từ chính những sai lầm.
4. Mắng: Bạn nghĩ là la hét sẽ khiến con nghe lời nhưng giống như đánh đòn, đó là giải pháp ngắn hạn và có thể gây hại cho mối quan hệ của bố mẹ với con cái. Hãy nói với con TỬ TẾ và KIÊN QUYẾT.
5. Đe dọa: Đừng nhầm đe dọa với cảnh báo. Ví dụ khi con nói dối, bạn “cảnh báo”: Con không được xem tivi vào cuối tuần. Còn “đe dọa” là: Mẹ sẽ giết con vì nói dối/ Mẹ sẽ đem con nộp cho cảnh sát/ Mẹ không nuôi con nữa, mẹ đuổi con vào rừng cho chó sói ăn thịt.
Việc đe dọa mà không có hậu quả thực tế ( vì làm gì có chó sói ăn thịt chẳng hạn) sẽ làm cho trẻ càng không thực hiện những gì bạn yêu cầu. Ngoài ra đe dọa khiến trẻ càng thêm nói dối.
6. Đánh: Trừng phạt thân thể dẫn đến việc trẻ thêm hung hăng, thiếu đồng cảm, bị tước mất lòng tự trọng. Trẻ bị đánh sẽ chỉ khiến chúng nghĩ cách làm thế nào tránh bị đau chứ không phải làm thế nào để học điều tốt hơn. Đánh là giải pháp KHÔNG hiệu quả cho bất cứ vấn đề nào về hành vi của trẻ.
7. Cười hoặc mỉm cười trước hành vi xấu của con: Đôi khi, bạn cảm thấy vui khi đứa con 3 tuổi của mình nhảy lên nhảy xuống trên ghế trong nhà hàng rồi hát ầm ĩ, rồi bốc mì vứt lung tung. Những cách cư xử này không vui với mọi người, nó thể hiện con không được học về quy tắc nơi công cộng.
Và khi chưa dừng được hành vi xấu, đừng cho rằng đó là điều buồn cười. Vì con sẽ tiếp tục làm thứ con thích thậm chí cố hát to hơn và phá hơn để có được nhiều tiếng cười hơn.
Thay vào đó, hãy nhớ đến “khẩu hiệu”: TỬ TẾ và KIÊN QUYẾT để con có thể nhận ra và chấm dứt hành vi của mình.
Đôi khi chỉ là vô tình mà bạn khiến con gia tăng những hành vi xấu.Thế nên “cha mẹ là số phận của con cái” không phải không có lý. Khi đã ghi nhớ những điều trên, chúng mình cố gắng tránh để việc dạy con dễ dàng hơn bạn nhé.