Mẹ có cô con gái đầu lòng mang theo nét buồn của một người mẹ đầy suy tư, lo lắng khi mang bầu. Con là cô bé dễ ăn, dễ ngủ, dễ nuôi. Mỗi ngày một lớn, con biểu hiện là một cô bé hiền lành, chậm chạp: Thời này mà hiền vậy, con sẽ ra sao? – mẹ trăn trở.
Nỗi lo tăng lên khi con đi chính thức cắp sách tới trường. Bảng chữ cái thôi mà kèm đến cả tháng không thuộc…chậm…chậm thế không biết. Nói to một cái là con nước mắt ngắn dài. Vừa thương, vừa lo, lại càng cáu, càng mắng. Mẹ không dạy được, bố nhảy vào. Ôi thôi, “Nguyễn y vân”. Vợ chồng nhìn nhau lắc đầu.
Nhưng không chấp nhận số phận, mẹ tầm sư học đạo, học hết khoá phát triển bản thân nọ, học đến lớp nuôi dạy con kia mà vẫn đau đáu trong lòng sự bất an
…Rồi đến một ngày, vô tình lạc vào buổi zoom talkshow của Coach Tố Uyên. Sinh trắc vân tay là cái gì, nghe lạ thế, nó là như thế nào mà bảo là môn khoa học. Rồi cũng thử đăng ký học lớp cơ bản xem sao. Càng học càng thấy mình trong đó. Ồ…hay ghê. Thích đi xem tay mọi người mình gặp, xem tay cô con gái cả biết rằng nàng ấy kén nghe, lại có “vân tay núi”. Như vỡ oà: Bảo sao, nó chậm, khổ thân con trước giờ mẹ không hiểu. Bụng bảo dạ: “Chủng này ít gặp, chuyên gia tương lai ấy”.
“Chủng vân tay núi ư”, theo lý thuyết là kích hoạt trong 16 năm đầu đời được ở cùng cha mẹ, gia đình êm ấm, đồng hành, kích lệ động viên con. Vậy là phải dành thời gian nhiều hơn cho bạn ấy.
Cũng là dạy con học, sao bữa nay nó khác với mọi ngày. Mẹ nhẹ nhàng hỏi con về bài tập. Bắt đầu dạy theo quy trình từng bước: Giảng, làm mẫu cho con, để con làm và cuối cùng làm kiểm tra kết quả. Thấy sai, mẹ ôn tồn chỉ dẫn lại, khi thấy đúng, mẹ xoa đầu động viên con. Thời gian học không dài như mọi khi, thay vào đó là những câu chuyện hoặc trò chơi ngắn xem kẽ. Ngày qua ngày, không khí buổi học trở nên sôi nổi hơn. Con không còn sợ toán, sợ tiếng Việt nữa, con tự tin hơn trong giao tiếp cũng như học tập.
Sau 2 năm, bạn nhỏ đã chủ động trong việc học và kiến thức khá vững vàng. Mẹ yên tâm là mình đã có hướng đi đúng đắn. Và càng vững tin hơn khi làm STVT bản full, được các Coach mổ xẻ từng chỉ số, biết được điểm mạnh, điểm yếu của con cộng với việc suy ngẫm, quan sát, đánh giá năng lực cô bé, mẹ thở phào nhẹ nhõm, bình an và dâng dâng một niềm tự hào về cô con gái bé nhỏ. Mẹ tự nhủ rằng, giờ việc của mình chỉ là tạo môi trường để khơi dậy tiềm năng trong con mà thôi.